Những bài thơ buồn cho số phận chứa đựng nỗi lòng của những người phải đối mặt với cuộc sống đầy khó khăn và trắc trở. Nếu bạn đang cảm thấy cô độc, thất vọng vì cuộc sống không như mong đợi, những vần thơ tại listthohay.com sẽ mang đến sự đồng cảm và sẻ chia.
Tập thơ buồn cho số phận ý nghĩa nhất
Dưới đây là những bài thơ buồn tủi phận của những người phải đối mặt với cuộc sống không như ý. Mỗi bài thơ mang một câu chuyện riêng, từ sự chán nản, thất vọng đến nỗi đau vì số phận không trọn vẹn. Những vần thơ này như lời tâm sự, chia sẻ của những người đã trải qua những thăng trầm, đau khổ, giúp bạn cảm thấy được đồng cảm và nhẹ lòng hơn.
Bạn đang xem: Tuyển tập những bài thơ buồn cho số phận đáng đọc nhất
1. Cuộc đời chán nản
Tác giả: Khuyết danh
Rượu thấm vào lòng liệu ấm thêm?
Hay chỉ càng làm buốt giá đêm?
Phải chăng nỗi đau chưa hề dứt,
Sẽ lại tuôn trào trên má em?
Hãy rót cho tôi chén rượu nồng,
Tôi muốn say để quên nỗi lòng,
Để không còn là chính mình nữa,
Cho tỉnh mộng đời này, mà không.
Tôi muốn quên kiếp làm người,
Thân xác tàn tạ, chẳng còn hơi,
Đời này, liệu có là tôi nữa,
Giữa mênh mông trời đất tả tơi.
Rượu thấm dần trong từng ý nghĩ,
Chén ly tan vỡ chẳng tiếc chi,
Trời đất quanh tôi chợt cuồng điên,
Gục ngã, trong tai rộn tiếng cười.
Cười rồi lại khóc trong mê đắm,
Chập chờn giữa tỉnh giấc hoang liêu,
Và giữa thế giới vô hình ấy,
Hồn xa xôi chẳng muốn hồi về.
2. Hồng nhan bạc phận
Tác giả: Hà My Trần
Như cánh bèo trôi giữa dòng đời,
Má hồng bạc phận, biết về đâu?
Qua sông em phải lụy người khác,
Nhìn sóng xô, tim em tan nát.
Sao lồng chim lại nhốt cánh hoa,
Sông sâu sao nỡ vùi hồng phai?
Phận đời con gái mấy ai hay,
Như đóa hoa tàn giữa gió bay.
Con tim đau đớn chẳng thốt lời,
Giữa ngàn hoa, em lẻ loi thôi.
Người xưa sao nỡ phụ lòng em,
Dày vò xác thân, tan nát đời.
Em nhìn lên trời, trăng lẻ loi,
Trách thân trách phận, trách duyên trời.
Xót xa cho kiếp hồng nhan bạc,
Giờ tiếc thương trinh nguyên một thời!
3. Hai mảnh đời
Tác giả: Ai Tran
Đời ngắn lắm em ơi, biết chăng?
Anh đâu dám mong nối phận cùng em,
Chỉ mong sao trong ấm ngoài êm,
Mưa nắng đêm về, mình kề bên nhau.
Đời hai ta như hai mảnh đời,
Đấu lưng cùng nhau, qua bao bể dâu.
Giữ lại phần hạnh phúc cho sau,
Chung số phận, có nhau đến cuối cùng.
4. Phận người
Tác giả: Trần Anh Khoa
Số phận gieo chi oái oăm thay,
Sao đời lại ghét bỏ ai này,
Anh thì hưởng phước trong đầm ấm,
Chị lại chịu đựng giữa đắng cay.
Hạnh phúc sao mãi không trọn vẹn,
Buồn đau theo kiếp chẳng hề phai,
Chung dòng máu mà sao trái ngược,
Đời gieo ngang trái sao ai hay?
5. Xóm nghèo
Tác giả: Nguyên Hưng
Thương thay số phận chốn làng nghèo,
Muốn qua bờ phải vượt cáp treo.
Trẻ em bám sông nhờ dây cột,
Người già bám bến, cầu dây leo.
Lắm lần liều mạng vì cầu đứt,
Biết bao vụ mất mạng bởi neo.
Chính phủ liệu hay đời gian khó,
Xóm làng khốn khổ, buồn teo teo!
6. Xót xa
Tác giả: Thủy Nguyễn
Số phận đời người rủi với may,
Ai đâu muốn chịu cảnh đọa đày.
Sinh ra đã giữa cõi trần thế,
Nhưng sao bất hạnh lại về tay?
Đời như cánh bèo trôi lững lờ,
Lang thang khổ cực, nghe lời cay.
Kiếm từng bữa cơm qua ngày tháng,
Xót xa số kiếp, hẩm hiu thay…!
Những câu thơ ngắn nói về nỗi buồn về cuộc sống
Những bài thơ số phận buồn tuy ngắn nhưng lại thể hiện được nỗi buồn chồng chất của những con người có cuộc đời không may mắn.
1. Số phận
Tác giả: Lê Giáp
Tôi rao bán nỗi buồn, chẳng ai hỏi,
Cho vay thương nhớ, không người cần.
Niềm đau đè nén, lòng giấu kín,
Đời chua xót, biết trút vào đâu?
Bao đêm dài thức trắng không ngủ,
Nằm lặng thở than, số phận lạ.
Có thể do trời đã định sẵn,
Nên cuộc đời cứ lận đận mãi.
2. Phận Đắng
Tác giả: Quy Phan Đình
Một mình em giữa đời bon chen,
Vất vả lắm, ai có hiểu cho?
Cô đơn, tủi nhục, bao nỗi buồn,
Kẻ trách, người chê, bạn bè cười.
Có thể do duyên lầm lạc lối,
Chấp nhận phận đắng, sầu dâng tràn.
Vùi chôn quá khứ, tìm ngày mới,
Đánh thức tương lai, nụ cười hồi sinh.
3. Ước mơ trẻ thơ
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Gia đình như không có, mẹ vắng,
Xa cha, vợ chồng chia ly rồi.
Nghe chuyện mà lòng đầy nỗi rầu,
Bốn năm tìm mẹ, mẹ hiền đâu?
Cha thường đi vắng, triền miên mãi,
Chỉ ông bà nội bên cạnh lâu.
Thương con trẻ thơ ước ao đủ,
Sáng chiều có cha mẹ gần kề.
4. Số phận 1
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Sinh nhầm thế kỷ, số phận khổ,
Cuộc đời gian truân, nghẹn ngào lắm.
Sóng gió, đau thương đầy xương máu,
Đường đời gập ghềnh, chênh vênh quá.
Âm thầm chống chọi, vượt bão giông,
Đôi chân chàm mòn, bước xanh xao.
Dù thân tàn, không chịu đầu hàng,
Tìm chút niềm vui, dẫu khó khăn.
5. Số phận 2
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Đời tôi buồn mãi, thế kiếp này,
Thương đau còn đó, không phai mờ.
Sống trong thăng trầm, buồn tủi lắm,
Lòng người ai biết, như mưa xa.
Đôi khi giả vờ vui vẻ,
Chân thành quá, thành tội lỗi.
Thương người quá, một cái ngu,
Đời buồn lặng lẽ, lệ rơi tuôn.
6. Đời tôi
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Đời tôi phong trần, sương gió đầy,
Tìm miếng cơm áo, qua ngày vất vả.
Xa quê nhiều năm, nỗi buồn vương,
Chưa sao viết hết nỗi gian nan.
Thoáng qua đời đã nửa chặng đường,
Tím lòng ruột, đau đớn trăm bề.
Nhớ cha mẹ, nỗi nhọc nhằn,
Gánh vác đời, bao lần chẳng vui.
7. Sấp ngửa cuộc đời
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Vòng quay số phận không ngừng lại,
Trong đục, ai biết đâu mà phân.
Kẻ xưa đã hứa, nay quên lãng,
Mong người xưa, hứa cũng tàn.
Trí thức ẩn chứa, lòng cạn bề,
Mộng gửi tằm dâu, đời gởi mộng.
Không tình níu kéo, tình không còn,
Đời sấp ngửa, tình tan theo gió.
Tập thơ buồn về những cuộc đời ngắn gủi
Cuộc đời ngắn ngủi luôn là một nỗi bất hạnh lớn đối với bất cứ ai. Sau đây là những câu thơ buồn tủi phận nói lên những uất ức của con người tủi phận.
1. Cuộc sống này
Tác giả: Trần Tùng
Cuộc đời này chứa đựng nhiều nỗi đau,
Đừng so sánh cái nào nặng hơn,
Có những thứ vật chất, bạc tiền,
Không thể sánh bằng sự mất mát vĩnh viễn.
Ai biết trước điều gì trong đời này,
Nên trân trọng những gì hiện có,
Để không phải tiếc nuối trong tâm,
Bởi một ngày ta có thể hối tiếc.
Cuộc sống này không thể tự vượt qua khó khăn,
Đừng hỏi sao không bằng người khác,
Nhưng cũng có những số phận nghiệt ngã,
Phải âm thầm chịu đựng nỗi buồn và cay đắng.
Cuộc sống còn có ngày mai để hy vọng,
Động lực để không ngừng đấu tranh,
Biết chăm chỉ, không việc gì là không thể,
Hãy bước qua nỗi đau bằng chính sức mình.
2. Kiếp làm thuê
Tác giả: Phạm Văn Long
Nghe tôi kể về cuộc sống mưu sinh,
Đắng cay kiếp làm thuê, không dễ đổi đời.
Ai mà không mơ ước một cuộc sống khác,
Bạn ơi, tôi chịu đựng những lời cay nghiệt.
Họ khinh miệt cuộc sống của kẻ làm thuê,
Cười chê sự mơ hồ về tương lai,
Nhiều lúc tự trách mình thiếu kiên thức,
Học hành chưa đủ, nên đời thế này.
Ai mà không mơ ước ngồi không hưởng lạc,
Nhưng cuộc đời không phải dễ dàng như thế,
Không quyền lực, không có cách nào đổi đời,
Một bước lên trời không dễ chút nào.
Ai cũng muốn tránh xa khổ cực,
Nhưng đành chấp nhận kiếp làm công mỗi ngày,
Chịu đựng đắng cay, bị mỉa mai,
Bữa cơm chẳng đủ, những thứ không ngon.
Nuốt vào mà nghẹn đắng cả mười giây,
Ăn cơm mốc, cá ươn, rau cặn,
Có ai không mơ một cuộc sống sung túc,
Nhưng đành chịu đựng để về nhà sớm.
3. Ngẫm
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Tôi trưởng thành từ căn bếp nghèo,
Nay ngồi đây viết những vần thơ,
Dù xa xôi vẫn mãi nhớ,
Nơi tôi ấp ủ giấc mơ của đời mình.
Gia đình tôi thiếu thốn, khó khăn,
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng đồng,
Suốt năm vất vả với trời,
Cả đời làm lụng, chẳng khá hơn.
Từ cuộc sống, tôi hiểu sự khổ,
Cố gắng vươn lên bằng sức lực của mình,
Tuổi thơ đã chuyên cần không lười,
Dù khó khăn, chưa bao giờ kêu ca.
Mặc dù cuộc đời trắc trở vất vả,
Tôi vẫn thấy mình may mắn hơn nhiều,
Bởi ngoài kia còn nhiều cảnh khổ,
Cơm chưa đủ, ngày mai chưa biết.
4. Hay là tất cả niềm đau khổ
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Rượu có thể làm ấm lòng hay không?
Hay chỉ làm buốt giá giữa mùa đông?
Hay tất cả nỗi đau và khổ sở,
Chỉ chực trào ra, làm nhạt màu má hồng?
Rót cho tôi một ly rượu đầy,
Để tôi có thể say, quên đi mọi thứ,
Để tôi không còn là chính mình,
Đừng để tôi tỉnh lại trong cơn mộng này.
Tôi muốn quên đi cuộc sống đau khổ,
Thân tàn, kiệt sức, kẻ tàn hơi,
Là tôi, có thể chỉ là tôi,
Chán nản giữa cuộc đời này.
Rượu thấm vào trí óc, phá vỡ không gian,
Trời đất quanh tôi đang cuồng điên,
Gục xuống, nghe tiếng cười vang,
Cười xong rồi khóc, trong mơ màng.
Trong thế giới vô hình, hồn bay xa,
Không muốn quay về nơi này.
5. Khóc Một Mình
Tác giả: Phạm Tâm An
Khóc đi! Khóc một mình thôi,
Để nước mắt cuốn trôi mọi muộn phiền,
Trải qua bao sóng gió, đảo điên,
Xót xa vỡ nát miền tâm linh.
Khóc đi, khóc để lòng nhẹ bớt,
Thanh thản hơn, lặng thinh theo về,
Biết rằng hồn còn chút u mê,
Cuộc đời bụi bặm, lắm rủi ro.
Khóc đi cho nhẹ lòng nỗi đau,
Đã là số kiếp – đắng cay chẳng lường,
Cuộc đời nhiều đoạn trường thử thách,
Trời cao, đất rộng, đâu cỏ hoa?
Thương mình, nghĩ đến nỗi can qua,
Biết rằng buồn sẽ dần phai mờ,
Hôm nay khóc một mình rồi,
Ngày mai sẽ cười bên mọi người.
Khóc đi, khóc thật nhiều,
Ngày mai sẽ thấy đời vui vẻ hơn.
Tổng hợp những bài thơ buồn cho số phận nghèo khổ
Cuộc sống nghèo khổ luôn mang tới cho người ta những khó khăn về cả vậ chất và tinh thần. Những câuthơ buồn cho số phận kiếp nghèo giúp ta thấy được sự khó khăn của cái nghèo cái đói đeo bám.
1. Bởi Kiếp Nghèo
Tác giả: Nguyễn Quang Long
Trong đêm lặng, lệ rơi lặng lẽ,
Hồn tôi lạc giữa cơn mưa đêm,
Nhân gian bao cay đắng, chẳng dễ,
Nghe nỗi lòng theo gió lãng quên.
Thời gian trôi, tình thầm chưa dám nói,
Phận nghèo như gió, mỏng manh dễ lay,
Đêm ngày cô đơn, tủi hờn mãi vây,
Đời định sẵn, số phận đã an bài.
Ta với em dù quen vẫn lạ,
Chưa kịp trao lời khi phút chia ly,
Kiếp cô đơn như nắng chiều nhạt,
Phận nghèo xa rời nghĩa tình xưa.
Sống cô độc, không ai quan tâm,
Mỗi đêm thấm thía nỗi lòng đau,
Trời không thương cho số phận nhạt màu,
Đắng cay và hổ thẹn đeo bám.
Nhìn đời xô bồ trong nỗi uất,
Xót cho mình, hổ thẹn với mọi người,
Ôm nỗi cô đơn và những tháng ngày dài,
Tương lai chưa hứa, đành chấp nhận số phận.”
2. Cảnh nghèo
Tác giả: Nguyễn Hữu
Ôi cảnh nghèo, sao cứ đổ xuống mãi,
Gây ra bao chia lìa và nước mắt.
Tiếng than đã tắt,
Nhưng nỗi uất vẫn đọng lại nơi đây,
Chỉ lắng xuống khi đêm về chào giấc ngủ.
Đi hay ở, lưỡng lự làm gì?
Rời xa đi, khỏi cảnh nghèo khổ,
Cuộc đời đã quá đáng thương.
Dù đã ra đi,
Sao vẫn buồn? Sao không thấy tiếng cười?
Ngươi gieo hậu quả, gây bế tắc cho kiếp người.
Tôi lặng lẽ,
Chắp tay cầu xin các đấng quyền năng,
Giúp nhân loại an vui, thoát cảnh khổ.
3. Duyên nghèo
Tác giả: Trần Thị Thủy
Em là người đàn bà đã lỡ dở,
Tính cách giản dị, nhưng yêu ghét rõ ràng,
Không mập mờ, không tham lam ích kỷ.
Em là người đàn bà cũ kỹ,
Thời gian làm em già đi,
Những vết nhăn hiện rõ trên da,
Trái tim đầy vết thương.
Gặp phải người thất hứa,
Yêu thương chỉ là lời hư vô,
Cuộc tình trôi như nước chảy bèo,
Theo dòng đời nghiệt ngã.
Đã có lúc, trái tim tưởng như hóa đá,
Trước tình yêu lạnh nhạt, thờ ơ,
Không buồn, không ước mơ,
Một mình bươn trải, mặc đời.
Nửa đời trôi qua, bỗng nghĩ lại,
Sao em lại sống như thế?
Mải miết làm việc, tối tối viết thơ,
Khi người khác đã có đôi có cặp.
Có lẽ ông trời đã đem duyên đi xa,
Khiến em mãi sống trong cảnh cô đơn,
Nửa cuộc đời chẳng khá hơn,
Ai còn duyên, xin để em giữ lại.
4. Gánh đời nghèo
Tác giả: Nguyễn Tâm
Em gánh đời nghèo, nặng như núi,
Mà sao khổ vẫn bám theo mãi,
Bụi đường dính chặt trên áo,
Gió đất in hằn lên vải con.
Kiếp trước không vay nợ,
Nay phải trả hết, lận đận từng ngày,
Thôi thì cứ khóc cho vơi bớt,
Ngày mai đổi thay, sẽ tròn vẹn hơn.
5. Kiếp nghèo
Tác giả: Phan Thanh Minh
Làm thi sĩ, không có tiền giỗ mẹ,
Hỏi đấng cao minh có hiểu chăng,
Chim bay có thể sống thiếu dưỡng khí,
Con người có thể sống mà không ăn uống?
Nhân loại bao năm sẽ tận diệt,
Hèn sang ngu đốt cũng bể dâu,
Xin cho trái đất vài năm nữa,
Thay bằng hình nhân bằng chim câu.
Dỗ giấc mơ, nằm say gối mộng,
Tung tăng trên cánh đồng hoa cỏ,
Ngày mai ra đồng cày cuốc đất,
Chia nhau từng giọt đắng của thế gian.
6. Cảnh nghèo cô đơn
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Gió mang về bao nỗi nhớ nhung,
Đêm héo hắt, giấc mơ cô đơn,
Thu sang lạnh lẽo, lòng không ấm,
Ngọn đèn trong góc đợi người trở về.
Đừng thất vọng, đừng để kiếp sầu,
Đèn mờ, uống rượu chẳng ngủ say,
Lâng lâng giữa cõi mê và tỉnh,
Có phải ma quái hay chỉ là mộng?
Duyên đầu nuối tiếc, nợ tình xưa,
Năm tháng chung sống, gánh khổ đau,
Gặp nhau chỉ thêm phiền toái,
Tình buồn đợi chờ, đừng gắng thêm.
Đồ đạc lưa thưa trong phòng,
Sách vở lộn xộn, bụi bám đầy,
Mây dăng, bụi bặm và tơ nhện,
Muỗi đậu quanh mùng, cuộc sống đơn sơ.
Thất bại, chí khùng vì thế,
Yêu ai cũng chẳng ai đáp lại,
Tiền không đủ, nhà trống vắng,
Dễ dàng tìm người thương để tỏ bày.
Cuộc sống xoay quanh cảnh nghèo,
Tiền làm không đủ sống, tiêu pha,
Bạn bè xa cách, tình ngăn cách,
Niềm thu rơi rụng, lá đìu hiu.
7. Cay Đắng Phận Nghèo
Tác giả: Tú Phong
Mong mỏi bến bờ, sao vẫn đợi,
Khuya thổn thức mỗi đêm dài,
Than vãn tình muộn, lạc lõng,
Lòng đau quằn quại trong mộng du.
Mưa rơi im lìm, mịt mù,
Trên đáy sông, bèo trôi lạc lõng,
Tình vấn vương, mơ mộng xa vời,
Giấc mơ lạc lối, người lỡ làng.
Thuyền không bến, không biết về đâu,
Mơ mộng đêm dài, sầu rơi,
Suy tư mênh mông, tàn canh,
Phím đàn loạn, cõi lòng tê tái.
Người ơi, đợi chờ tháng năm,
Ai thương nhớ, sao không thành,
Nay tình đã đoạn, dang dở,
Cay đắng phận nghèo, xót xa.
Top thơ buồn cho số phận mồ côi
Xem thêm : Tuyển chọn thơ tán gái hay nhất, hài hước đốn tim các nàng
Mồ côi chính xác là một bi kịch của cuộc đời, nỗi đau này chất chứa ngay cả những câu thơ buồn cho số phận cũng không thể lột tả hết.
1. Kiếp mồ côi
Tác giả: Ngọc Nghĩa
Người ta có cả Mẹ và Cha,
Còn tôi, cha mẹ đã xa rời!
Ai hiểu được nỗi mồ côi,
Lênh đênh phận số, nổi trôi cuộc đời.
Mồ côi đau khổ người ơi,
Nghĩa là mất cả trời yêu thương.
Lệ rơi, rơi suốt đêm dài,
Còn đâu vòng tay yêu thương của Mẹ.
Người ta mặc áo lụa, đẹp tươi,
Trong vòng tay ấm của gia đình.
Nhìn họ lòng thấy xót xa,
Ai mất Mẹ mà chẳng buồn đau?
Đành mang kiếp lạc loài,
Không còn bến bờ yêu thương để về.
2. Mồ côi
Tác giả: Hồng Giang
Em lạc lõng giữa phố đông,
Hạnh phúc đâu giữa cuộc đời này?
Thân gầy gò, lang thang muôn nơi,
Đôi chân nhỏ dã rời vì giá lạnh.
Đi về đâu giữa đời muôn hướng?
Ai cho em một chốn nương nhờ?
Ánh mắt ngước nhìn đầy khao khát,
Ai thương xót cho trẻ thơ khờ dại?
Dòng người vẫn ngược xuôi vội vã,
Có bao người cảm thấy mồ côi?
Đông đến rồi, phố đã lạnh lẽo,
Em vẫn ngồi chờ đợi hy vọng.
Về đâu? Không ai đợi chờ em,
Mẹ cha đã khuất, bỏ lại em.
Hai đứa trẻ bơ vơ trong đời,
Nương tựa nhau trên con đường mòn.
Ai hiểu lòng trẻ thơ khao khát,
Thêm một lần… Tiếng Cha quát,
Mẹ la mắng, đầy nỗi đau.
3. Mùa xuân của em
Tác giả: Dương Tuấn
Trăm hoa nở rộ dưới ánh nắng,
Đàn én lượn gọi xuân về.
Nhà nhà rộn rã vui đón tết,
Tiếng cười vang vọng khắp nơi.
Em vẫn bơ vơ bên lề đường,
Cầu xin lòng thương của mọi người.
Nửa bát cháo lòng còn dư lại,
Một miếng bánh nhỏ nơi cuối đường.
Ai để em giữa đời dương thế,
Không nhà, không cửa, không thân quen,
Bao người quay lưng, vờ không thấy,
Tìm việc làm mà chẳng ai cần.
Xuân về, tràn ngập niềm vui,
Nhưng với em, quá đỗi buồn,
Đôi chân trần, áo rách tơi bời,
Đói lòng đi khắp nơi cầu thực.
Mùa xuân của em mãi chờ đợi,
Một lần ôm Mẹ ấm áp,
Một lần gọi Cha trìu mến,
Xuân của em… chỉ là giấc mơ.
4. Phận mồ côi
Tác giả:Võ Quang Hân
Cuộc đời sao quá nhiều trắc trở,
Nhìn em mà lòng xốn xang.
Đời chỉ là cõi tạm mờ ảo,
Sao em không được sống trong dư dả?
Thân em đau khổ, chịu đựng,
Mưu cầu cuộc sống còn xa lắm,
Buồn cho kiếp sống vất vả,
Miếng ăn không đủ, phải chịu đựng.
Em sinh ra trong hoàn cảnh khổ,
Mà sao lại phải gánh chịu thế này?
Lang thang, lạc lõng khắp nơi,
Bên lề cuộc sống, đày đọa thân mình.
Đời em còn nhiều gian truân,
Nhìn mà xót xa, bâng khuâng nỗi lòng.
Cảnh đời cơ cực triền miên,
Tuổi thơ không có, luôn muộn phiền.
Nhìn về xa xăm, cầu mong,
Cay đắng âm thầm sớm qua,
Xin trời, Phật độ trì,
Để em thoát khỏi cảnh sầu muôn đời.
5. Trẻ mồ côi
Tác giả: Dương Tuấn
Ai đưa em đến cuộc đời này,
Để nếm trải đắng cay và bất hạnh?
Trong cô quạnh, em tự hỏi lòng,
Ai đã ban cho em cuộc sống này?
Chân em vô hồn vào buổi sáng,
Bụng trống rỗng, biết cùng ai chia sẻ?
Thưa cô chú, cho con vài đồng lẻ,
Lạy ông bà, xin thương trẻ mồ côi.
Không dám mơ ước xa xôi,
Miếng bánh, nắm xôi cũng đủ một bữa,
Ly nước thừa ngày hè nóng bức,
Bát cơm thừa để qua mùa đông.
Em chỉ ước một điều duy nhất,
Có Mẹ, có Cha như bao người,
Dẫu cuộc sống nghèo nàn, rách nát,
Cơm, muối, dưa cà vẫn thấy vui.
Một lần gọi tiếng “Cha ơi!”
Một lần nhìn nụ cười của Mẹ,
Để thắp sáng tâm hồn thơ trẻ,
Nhỏ bé vậy mà có lẽ cũng là không.
Gió nuôi em qua những đêm đông,
Nắng dạy em sống tiếp,
Khi mệt nhoài, lăn ra ngủ,
Trong mơ vẫn gọi… Mẹ ơi
5. Em bé mồ côi
Tác giả:Nhà thơ Quang Lâm
Ôi thương bé mồ côi,
Cuộc đời không có Cha Mẹ,
Đứng co ro góc phố,
Lệ rơi nhạt nhoà.
Hỏi trời, từ bi đâu,
Sao để thân phận đó?
Đứng trước bão giông,
Chịu đựng đời cơ cực.
Chúa Jêsu, ở đâu,
Không mở rộng vòng tay,
Ôm lấy vô vàn em nhỏ,
Thoát khỏi cảnh long đong.
Ôi đức Phật nhân từ,
Có nhân quả rành rành,
Nghịch cảnh hay tham giàu,
Sinh con rồi bỏ rơi.
Ôi sao lại nhẫn tâm,
Chính nghĩa sao lặng câm,
Không ra khỏi ánh sáng,
Khi nắng vỡ mộng.
Ôi! em bé mồ côi,
Thương lấy tấm thân nhỏ,
Khi em còn rất bé,
Lưới trời bao bọc đấy.
Em ơi, hãy cố gắng,
Giữ tình người chân thật,
Không lừa dối em đâu,
Khi nắng vàng chiếu xuống.
Tập thơ buồn vì tủi thân cho số phận
Đôi khi khi gặp những khó khăn trong cuộc sống khiến con người ta cảm thấy chán nản, than thân, trách phận. Những câu thơ thơ buồn vì tủi thân sau đây là những tiếng lòng của những số phận trắc trở.
1. Tủi thân
Tác giả: Trương Nam Hương
Rượu uống vài ly vẫn chẳng say,
Mỗi ngày tiệc tùng thêm đông đầy,
Tri kỷ dần ít, ai đâu hiểu,
Tỉnh táo rồi bị trách nặng thay.
Nghĩ mà tủi thân vô cùng,
Vợ nhắc về nhà, đóng cửa chung,
Em nâng ly mời bằng chân thật,
Men rượu quê hương vẫn đượm tình.
Nhưng đời sao học chẳng biết say,
Giả vờ tỉnh tỉnh, ai hay lòng?
Càng tỉnh càng thấy đời thâm sâu,
Uống rượu càng thêm nặng nỗi buồn.
2. Chỉ thế thôi
Tác giả: Thu Huyen
Mãi trách làm gì khi đã qua,
Phận bạc như vôi, ai mà không?
Tình duyên chia lối, đường hai ngả,
Chẳng trách ai, chỉ tự trách mình.
Dù phận mỏng manh, đời gian dối,
Tôi vẫn thấy lỗi phần là tôi.
Duyên không vẹn tròn đâu ai muốn,
Số phận định rồi, chỉ thế thôi.
3. Kiếp nhà nghèo
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Tôi sinh ra trong gia cảnh cơ hàn,
Lớn lên cùng với những ngày gian nan.
Quý từng hạt cơm, từng giọt nước,
Biết làm sao trước sóng gió bão giông?
Cha mẹ tôi là nông dân cần mẫn,
Mồ hôi chẳng kịp khô trên vai.
Nhưng tôi không bao giờ thấy hổ thẹn,
Với tôi, họ đẹp nhất trên đời này.
Bạn chưa từng ăn khoai thay cơm,
Chưa từng uống nước lã cầm hơi,
Sao bạn hiểu được từng hạt lúa,
Mẹ và cha gom nhặt suốt một đời?
Nếu còn sống nhờ đồng tiền cha mẹ,
Còn ngửa tay xin mỗi lúc đi chơi,
Thì bạn ơi, đừng vô tình cười nhạo,
Khi thấy ai nghèo khó giữa cuộc đời.
4. Đời
Xem thêm : Danh sách những bài thơ về gia đình tan vỡ, khiến bạn chạnh lòng
Sưu tầm
Bước nhẹ qua đời giữa mùa đông,
Mặc cho tuyết trắng rơi phủ đầy.
Mặc bão tố, giông tố kéo về,
Mặc nhân gian buông lơi tình ái.
Trách ai tình cạn nghĩa phai,
Trách duyên phận cứ lẻ loi buồn.
Trách trời sao chẳng hiểu lòng,
Trách đời sao mãi mộng mơ hão huyền.
Thu về lá rụng phai phôi,
Tình yêu nào chẳng đến hồi tan.
Tôi ơi, đừng chờ mong mãi,
Nhưng sao nỗi nhớ chẳng vơi?
Về nhặt lá vàng rơi vãi,
Hoàng hôn tím khung trời xa,
Mưa chiều rơi lạnh lẽo,
Giọt nào vương mắt tôi đây?
5. Cay nghiệt chữ tình
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Ngày trước tôi chưa biết khổ đau,
Nghèo mà vui với trăng sao trên cao.
Từ khi gặp người con gái ấy,
Hồn tôi trắng trong, nay trĩu sầu.
Tôi trách đời sao quá bẽ bàng,
Nghèo mà mơ ước chuyện cao xa.
Đơn độc lang thang nơi xứ lạ,
Ai sẽ mai mối để cưới nàng?
Rồi mỗi chiều hoàng hôn buông xuống,
Nhớ người, hồn lạc giữa trăng suông.
Cỏ cây ngỡ tôi đã chết đi,
Xạc xào trong gió lệ vàng rơi.
Người ấy vô tình có biết đâu,
Bởi vì tôi tự chuốt sầu đau.
Nhiều khi muốn tỏ lòng hết cả,
Nhưng lời tôi chẳng ngọt ngào.
Chiều nay tôi lại nhớ về người,
Trong tim mãi đóa hồng tươi.
Người ấy tặng tôi từ ngày trước,
Và cướp đi nụ cười đời tôi.
Tôi cố quên đi bóng hình ấy,
Để vui sống trọn kiếp nhân sinh.
Nhưng càng quên, lại càng nhớ,
Nghiệt ngã làm sao một chữ tình.
6. Bên kia bờ
Tác giả: Cát biển
Người đứng bên này đồi cao vắng,
Nhớ về bên kia, mây trắng lặng.
Vỗ sóng nghe lòng thêm thương nhớ,
Mỗi nhịp tim rộn, máu còn mong.
Còn trách chi đôi bờ xa cách,
Từ duyên xưa cháy, đời thắm nồng.
Lời yêu vang mãi trong đêm tối,
Về đây ngậm đắng, đêm buông dài.
Người đứng bên này đồi xa lắm,
Thương nhớ về bên kia, hoa ngọc ngà.
Ngày xưa trái tim xanh tươi mãi,
Mai vắng, buồn về chốn hoang sơ.
Ngồi bên cầu đợi áng mây trôi,
Sóng vỗ tinh mơ, áo rách vai.
Bước chân trên bờ cát lặng thầm,
Triền gió về, lạnh thấm hồn tôi.
Lời kết
Đọc những câu thơ buồn cho số phận có thể giúp bạn tìm thấy sự đồng cảm và an ủi. Những lời thơ như một nguồn động viên, giúp bạn giảm bớt những cảm xúc tiêu cực. Đừng để mình chìm đắm trong nỗi tủi hờn; dù hoàn cảnh có khó khăn thế nào, hãy luôn giữ vững tinh thần và tiếp tục vượt qua mọi thử thách.
Nguồn: https://listthohay.com
Danh mục: Thơ hay